Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011

CÒN CÓ NHAU

CÒN CÓ NHAU
(Hoạ thơ Tôn Nữ Hỷ Khương)
                              Vũ Ngọc Giang

Còn có nhau mình “hãy cứ vui” *
Đời người thoáng chốc cũng tàn thôi

Tình thương cùng với – lòng nhân ái
Sẽ  ở  lại  đây  mãi  với  đời.

Còn có nhau mình “hãy cứ chơi”
Trao nhau ánh mắt nụ cười tươi
Cho đời thêm vị tình thêm thắm
Gởi gắm tình thương đến mọi người.

Còn có nhau mình “hãy cứ thương”
Cho đời gửi mộng  gửi tơ vương
Cho thơ chia sẻ tình lưu luyến
Vấn vít bên nhau suốt dặm trường.

Còn có nhau mình hãy cứ trao
Trao tình trao nghĩa hết cho nhau
Không còn phiền muộn, lòng thanh thản
Tình bạn tâm giao, mãi dạt dào.

Còn có nhau mình hãy cứ mê
Cho thương gặp nhớ gọi xuân về
Cho đời đọng lại tình nồng thắm
Cho đất, cho  trời cũng thấy phê.


Còn có nhau mình hãy cứ yêu
Cho tình thắm mãi lúc về chiều
 Đến khi một bóng tàn đi trước
Bóng ở lại đời mới  quạnh hiu .

Còn có nhau mình“hãy cứ đi”
Đi tìm giúp đỡ kẻ sầu bi
Trọng tình, trọng nghĩa, thương người khó
Để lúc ra đi chẳng hận gì.
*  "Thơ TNHK"
                                                      Sài Gòn 7/2011