Thứ Năm, 22 tháng 9, 2016

HÃY GỌI ANH BẰNG CHÚ



Hãy Gọi Anh Bằng Chú
          Vũ Giang

Rằng em nhé hãy gọi tôi bằng chú
Có khi nào tôi trách cứ em đâu
Bởi tình đời còn lắm những nông sâu
Gọi thế nào để đời mãi quý nhau…


Nếu tháng năm là đôi bờ ngăn cách 
Sự tuần hoàn không có mặt ở trần gian
Trên đời này không duyên nợ trái ngang
Thì màu đời, chỉ là mảng khô khan
Vua bỏ ngai vàng

theo nàng thôn nữ

Chuyện nỏ thần  Mỵ Châu  Trọng Thuỷ
Mất cơ đồ bởi cũng chỉ tại yêu
Say đắm mộng mơ, hệ luỵ cũng nhiều
Em với tôi  có một chiều lạc lối

Bên những vần thơ ngọt ngào nóng hổi
Kẻ làm thơ ai đếm tuổi bao giờ

Đi bên nàng hồn ngập một trời mơ
Bởi như thế,  thơ không hề có tuổi

Em với tôi như bóng hình rượt đuổi 
Khi vội vàng, bóng cũng vội vàng theo
Khi mệt nhoài bóng lững thững đi sau
Cứ như thế trên đời này em nhé…


Ngày hôm qua tôi gọi em là bé 
Ngày hôm nay em làm mẹ làm bà
Thời gian rồi sẽ mãi đi xa
Ai giữ lại, được bao giờ em nhỉ


Chỉ còn có tình người chung thủy 
Những ngôn từ tuyệt mĩ để mộng mơ
Gửi lại đời lưu luyến một vần thơ
Ta cùng giữ, như một tờ hôn thú

Và em nhé hày gọi tôi bằng chú 
Có khi nào anh trách cứ em đâu?

Năm tháng qua đi, sương phủ mái đầu
Vẫn mộng mơ như những ngày trai trẻ
Ngày hôm nay tôi gọi em là bé
Ngày mai thôi em làm mẹ làm bà.... 

Thời gian trôi ai giữ được bao giờ 
Có chăng còn chỉ là một vần thơ
Em hãy giữ, như một tờ hôn thú


Và em nhé hãy gọi anh bằng chú
Chẳng bao giờ.... anh trách cứ em đâu.!            
    Chiều hè Sài Sòn 
                        






       

Thứ Ba, 6 tháng 9, 2016

TIẾNG LÒNG

EM !!!

Anh đã nghe
Tiếng lòng ai trăn trở
Giọt nắng chiều yếu ớt cũng qua đi
Cuối hoàng hôn
 nắng gửi lại điều gì
Nghe tiếng gió nói thầm thì với cỏ...

Trời chạng vạng chiếc thuyền tình bỏ ngỏ
Cây sào nghiêng đứng đó đợi ai về
Anh thấy mình lạc bước trước cơn mê
Trong kí ức mãi nhớ về một thuở...

Chỉ có con tim mới để dành nỗi nhớ
Sưởi ấm tình đời
ấm luôn cả giấc mơ...
Cuối chiều về mượn bút viết vần thơ
Gửi cho em những ngọt ngào thương nhớ

Anh vẫn biết vì cuộc tình mình dang dở
Lỡ một thời ta không kịp trồng Na
Để bây giờ ngồi ngắm những bông hoa
Khoe sắc thắm bên vườn nhà hàng xóm.

Vũ Giang

Thứ Năm, 4 tháng 8, 2016

EM LÀ MƯA

EM LÀ MƯA
            Vũ Giang


https://youtu.be/UZhIZr47CQ4


Anh ví em là mưa 

Lưa thưa, rồi nặng hạt
Cho đời anh....dịu mát 
Sau cơn mưa chiều về....

Có lần.... nơi bến quê
Mưa ập về ngập lối
Để lòng anh bối rối
Quấn vào đời .....tơ vương

Có lúc mưa dễ thương
Treo trên đầu ngọn lá

Mưa... dịu hiền yêu quá
Để lòng anh .... vấn vương...

Có lúc mưa phi thường
Ầm ầm và giận dữ
Ào ào như thác lũ
Cuốn trôi cả tình anh…

Có lúc mưa muộn phiền
Mấy ngày liền rả rích
Suốt đêm ngày gió bắc
Lạnh buốt lòng, thấu xương...

Chiều nay... ngồi vấn vương
Xếp  con thuyền nho  nhỏ
Chất gió mưa mưa dặm trường
Thả xuống..... dòng....sông tương






https://youtu.be/UZhIZr47CQ4

HÃY GỌI ANH BẰNG CHÚ

Hãy Gọi Anh Bằng Chú
                   Vũ Giang

Rằng em nhé  hãy gọi tôi bằng chú
Có khi nào tôi trách cứ em đâu
Bởi tình đời còn lắm những nông sâu
Gọi thế nào để đời mãi quý nhau…

Nếu tháng năm là đôi bờ ngăn cách
Sự tuần hoàn không có mặt ở trần gian
Trên đời này không duyên nợ trái ngang
Thì màu đời, chỉ là mảng khô khan

Vua bỏ ngai vàng,  theo nàng thôn nữ
Chuyện nỏ thần  Mỵ Châu  Trọng Thuỷ
Mất cơ đồ bởi cũng chỉ tại yêu
Say đắm mộng mơ, hệ luỵ cũng nhiều

Em với tôi  có một chiều lạc lối
Bên những vần thơ ngọt ngào nóng hổi
Kẻ làm thơ ai đếm tuổi bao giờ
Đi bên nàng hồn ngập một trời mơ

Bởi như thế,  thơ không hề có tuổi
Tôi với em như bóng hình rượt đuổi
Khi vội vàng, bóng cũng vội vàng theo
Khi mệt nhoài bóng lững thững đi sau

Cứ như thế trên đời này em nhé…
Ngày hôm qua tôi gọi em là bé,
Ngày hôm nay em làm mẹ làm bà
Thời gian rồi sẽ mãi đi xa

Ai giữ lại, được bao giờ em nhỉ
Chỉ còn có tình người chung thuỷ
Những ngôn từ tuyệt mĩ để mộng mơ
Gửi lại đời lưu luyến một vần thơ

Ta cùng giữ, như một tờ hôn thú
Và em nhé hãy gọi tôi bằng chú
Có khi nào anh trách cứ em đâu
Năm tháng qua đi, sương phủ mái đầu

Vẫn mộng mơ như những ngày trai trẻ
Ngày hôm nay tôi gọi em là bé
Ngày mai thôi em làm mẹ làm bà....
Thời gian trôi, ai giữ được bao giờ

Có chăng còn chỉ là một vần thơ
Em hãy giữ, như một tờ hôn thú
Và em nhé hãy gọi anh bằng chú
Chẳng bao giờ anh trách cứ em đâu….!
                            Chiều hè Sài Sòn


NƠI MẸ SINH ANH

  NƠI MẸ SINH ANH
                               Vũ Giang
         
Mời em về thăm quê mẹ sinh anh
Đất Hải Dương nhân kiệt địa linh
Giữa đồng bằng, có núi có sông
Ta đi dạo trên cánh đồng lộng gió

Khi chưa về ngồi đây nghe anh kể
Vùng đất Kinh Môn thắm đượm nghĩa tình
Có ngôi đền tên gọi An Sinh
cây cổ thụ sáu trăm năm tuổi
Vẫn tốt tươi ra lộc trổ cành
Đỉnh núi cao có giếng Ngọc trong xanh
Điều kỳ lạ quanh năm đầy nước
Thật diệu kỳ phong cảnh ở nơi đây
Trời đất giao hoan tuyệt mỹ ở chốn này
Nơi thờ quốc phụ An Sinh Vương Trần Liễu
Người sinh thành Trần Quốc Tuấn anh hùng
đã bao lần chiến thắng giặc Nguyên Mông
Hưng Đạo Đại Vương ở trong lòng dân tộc

Dãy núi trập trùng có hang động nguyên sơ
Nơi lưu truyền nhiều lắm những văn bia
Nơi sinh ra thám hoa Sư Mệnh*
Nơi có tượng đài Trần Hưng Đạo uy nghiêm
Sừng sững non cao
Đức Thánh người hiền
Nhìn hướng biển Đông, tay cầm binh thư yếu lược
Và tay kia giữ đốc kiếm oai hùng
Chín thước chiều cao người đứng dáng oai phong
Tạc bằng đá xanh núi Nhồi Thanh Hóa

Chuyện tâm linh đã nghe bao người kể
Định dựng xây từ ngày mới hòa bình
Nhưng chưa thành bởi đồng thuận tâm linh
Đến một ngày Tướng Giáp về Kiếp Bạc **
Xin Đức Thánh Trần cho tạc tượng nơi đây
Trời âm u bỗng hửng nắng quang mây
Phiến đá quý đặt nơi này An Vị

Hồn linh thiêng ngài chấn giữ chốn này
Dân khắp vùng, trong ngoài nước ghé về đây
Chiêm bái vong linh, cầu thần linh che chở
Kế bên đình cổ Huề Trì
Thờ vị tướng hai bà Trưng.
Hai nữ tướng Thiện Nhân, Thiện Khánh

Về Hải Dương cùng anh em nhé
Mình tìm về quê mẹ Chí Linh
Sông lục đầu giang ôm trọn quê mình
Có Bến Bình Than luận bàn việc nước
Đánh hay hòa ?
nghe đâu  đây còn vang vọng lời thề “SÁT THÁT”
Ta cùng về dâng hương đền Kiếp Bạc
Hưng Đạo Vương Từ, từ thế kỉ 13
Đồ thờ tự sơn son thếp vàng                
vẫn vẹn nguyên cho đến tận bây giờ
Ấn chỉ nhà vua được lưu truyền cất giữ      

Có điện thờ hoàng hậu là công chúa Thiện Thành
Hai con gái Đức Thánh Trần.
Nhị Vương cô nương hiền tài xinh đẹp
Cùng phò mã tướng quân Phạm Ngũ Lão
Với hai gia thần là  tướng quân Dã Tượng , Yết Kiêu       
Truyền thống gia đình, dòng tộc quá cao siêu
Đã cống hiến thật nhiều cho Quý Quốc

Rời Kiếp Bạc về Côn Sơn em nhé
Chùa cổ khi xưa tại xã Cộng Hòa
Thuở ban đầu nhà sư Pháp Loa
Từ thế kỷ 12 gọi chùa Hun em ạ
Sau đổi thành Côn Sơn  Phúc Tự
Sư Huyền Quang tiếp thụ trụ trì
Trong thiền phái Trúc Lâm Yên Tử
Nơi gắn liền tên tuổi Danh Nhân
Của biết bao tướng lĩnh thời Trần… “Trần Nguyên Đán…”

Ta cùng vào thăm đền viếng Sao Khuê Nguyễn Trãi
Bên hồn người còn vọng mãi vang âm:
“ Côn Sơn suối chảy rì rầm
Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai
Côn Sơn có đá rêu phơi
Ta ngồi trên đá như ngồi chiếu êm…”(Nguyễn Trãi)
Khuyên muôn dân lời của người hiền, muốn thoát thỏi cảnh đời khó nhọc
“Nên thợ nên thầy nhờ có học
No ăn no mặc bởi hay làm…”(Nguyễn Trãi)

Qua dãy núi Phượng Hoàng
 viếng đền Chu Văn An em nhé
Mình vào thăm cổ tự học đường
Thày giáo của muôn đời tìm về đất Hải Dương dạy chữ
Ngược dòng lịch sử
Người từng làm tư nghiệp Quốc Tử Giám khi xưa
Dạy con cháu nhà vua trong Hoàng Tộc
Trò của thày là Dụ Tông lên ngôi từng học (1341)
Trong triều đình bấy giờ quan viên bất chính
Thày đem “Thất Trảm Sớ” dâng triều
Vua không màng trị xử bọn quái yêu
Treo ấn từ quan. Người về núi Phượng Hoàng mở lớp
Tìm cây làm thuốc
Viết sách làm thơ
Nhiều áng văn còn sáng mãi đến bây giờ
Sống ẩn trong rừng mà vang danh hậu thế
Tuy ở chốn lâm tuyền
Vẫn dõi vận quốc gia
Trong triều đình xứ Việt lúc bấy giờ
Có đại sự vẫn nhờ thày yết kiến
Không màng báu vật vua ban
Bái kiến xong lại về núi Phượng Hoàng dạy học
Vạn đời sau vẫn ghi sâu công đức
Một người thầy cương trực đức thanh liêm….

Hàng trăm ngôi đền trên đất mẹ Hải Dương
Đều có tích thờ người tài dân tộc
Có chùa Dâu xã Nhật Tân Gia Lộc
Chùa Muống nay xã Ngũ Phúc Kim Thành
Về Ninh Giang ta vào viếng Đền Tranh
Chùa trăm gian xã An Bình Nam Sách
Rồi ta sang chùa Đồng Ngọ Thanh Hà
Tháp Cửu Phẩm
tòa sen chín tầng bằng gỗ quý nguy nga
vẫn quay tròn mấy trăm năm rồi đấy
xứ Việt mình ít khi em tìm thấy
một tòa sen lộng lẫy ở nơi này

Đến Cẩm Giàng mời em ghé về đây
Văn Miếu Mao Điền được xây
 thế kỉ mười bẩy
Văn bia ghi dấu đời một thời Nho Học
Quê có nhiều tiến sỹ nhất nước Nam
Một vùng quê 36 vị ở một làng
Mộ Trạch quê mình nay thuộc đất Bình Giang
Ông Tổ Ngành Y
có quê gốc Cẩm Giàng
Hâu duệ muôn đời nhớ ơn thầy Tuệ Tĩnh
Lưỡng quốc trạng nguyên đã bao đời thành kính
Mạc Đĩnh Chi sinh ra ở Nam Sách quê ta
Vua đầu tiên hồn quốc Việt Anh Linh
Khúc Thừa Dụ gốc quê mình em ạ

Mải đi lễ chùa,  viếng thăm nhiều nơi quá
Về Hải Dương một chiều thu êm ả
Anh mời em dùng bún cá rô đồng
Ôm trọn quê mình có bóng núi hình sông
Đồng lúa bao la có vụ hành vụ tỏi

Muốn ăn dưa chiều anh  đưa em tới
Gia Lộc miền quê dưa hấu bạt ngàn
Ngọt tuyệt vời giờ dưa có quanh năm
Trong quán ăn có gà đồng Gia Lộc
Chả Rươi Tứ Kỳ rồi vào siêu thị ốc ven sông
Dùng tráng miệng vải thiều trồng đất Thanh Hà mới hái
Bánh đậu xanh giờ chuyển đi khắp nơi trong nước
Cùng bánh gai đặc sản quê mình.

Gần với thiên nhiên phong cảnh hữu tình
Anh mời em thăm Đảo Cò Thanh Miện
Sáng chúng bay đi chiều chúng lại bay về
Đậu khắp đầy cành phủ trắng một miền quê
Làm tổ sinh con đẻ trứng
Một rừng cò đậu ngay nơi em đứng
Chúng nhìn ta như nhắn nhủ nhiều điều
Miền quê này mới thật đáng tin yêu
Nơi đất tốt nơi có nhiều cò đậu

Còn nhiều lắm một miền quê yêu dấu
Đặc sản  Kinh Môn có dê núi cá đồng
Chín món mình dùng
em có thấy khoái không?
Rượu  Phú Lộc chở qua cùng bánh đa Kẻ Sặt
Cá chép om dưa mình bắt ở sông về  
Có thời gian mình ra bến sông quê
Thả mồi câu kiên nhẫn chờ em nhé
Cá tha mồi cần câu mình giật khẽ
Cá chép mười cân lôi khỏe trĩu cần…

Em đã về  ngày cuối tháng mùa xuân
Em lại muốn nhiều lần về thăm nữa
Hải Dương ơi quê mình đẹp quá
Nhất định rồi   em sẽ về nơi quê mẹ sinh anh…. 
                   VG Sài gòn tháng 10/2015

*Thám hoa Phạm Sư Mệnh quê Kinh Môn

** Đại Tướng về đặt viên đá xây tượng đài         

Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

NƠI MẸ SINH ANH                        ...

THƠ VŨ GIANG:  MỜI EM VỀ NƠI MẸ SINH ANH                        ...:  MỜI EM VỀ NƠI MẸ SINH ANH                                Vũ Giang             Mời em về thăm quê mẹ sinh anh Đất Hải Dương nhân ki...

Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016

CHIỀU RƠI

  CHIỀU RƠI 
 Và ta đã hơn một lần xao xuyến
Bến sông xưa quyến luyến lúc không người
 Nghe rì rào dòng...chảy  bóng chiều  rơi...y