CÔNG BẰNG
Vũ giang
Làm chi có được sự công bằng
Kẻ khó người giàu cả vạn năm
Tranh
cãi chỉ làm ta phí sức
Đấu tranh bạn sẽ tổn thương lòng
Xuôi dòng buông thả may còn sống
Ngược nước gắng chèo chết chửa xong
Câu của người xưa ta ráng thuộc
Làm chi có được sự công bằng.
VG –
01/2013
NM qua thăm anh đây! May mắn được mở hàng nữa ạ!
Trả lờiXóaCảm ơn Như Mai chúc cô giáo tuần mới vui nhé.
XóaĐầu năm bàn đến chuyện công bằng
Trả lờiXóaMục đích xã hội cả ngàn năm
Mác – Lê nghiên cứu bao gian khổ
Xã hội hướng theo chỉ nhọc nhằn
Đấu tranh- hiệp sỹ lo trù dập
Ton hót – tiểu nhân sống xênh xang
Thôi thôi cố sống như từng sống
Thế cuộc làm chi có công bằng?
TEM BẠC cho em nhé!
Sáng nay bác mới viết bài nay chưa đăng, thay lời comments chú tham khảo nhé
Xóa------------------------------
HỌC NGƯỜI XƯA
Vũ Giang
Bản chất con người có xấu đâu?
Nhưng vì tật xấu nó theo nhau
Gia đình không giữ, thời ly tán
Đất nước buông lơi, vận hoạ sầu!
Kẻ trước chẳng trong, đời vẩn đục
Người sau thiếu sáng, nhúng chàm sâu!
Nếu hệ điều hành luôn đúng đắn
Rừng hoa sẽ mãi thắm tươi màu.
VG - 01/2013
Quá đúng và quá hay!
XóaEm nghĩ cũng có nhiều công bằng trên đời lắm chứ, sao anh làm thơ chi mà buồn rứa vì nếu "Thế cuộc làm chi có công bằng" thì ta sống rất chán nãn và mệt mỏi vì đấu tranh "công bằng" cho xã hội nhất là trong tình yêu. Hí Hí.
Trả lờiXóaNgười ta nói rằng xã hội làm gì có công bằng, làm gì có thế giới phẳng? muốn an toàn được cách tốt nhất là bạn hoà đồng với nó...! Chúc em buổi chiều vui nhé.
XóaQUẢ ĐÂT CÓ TRÒN ĐÂU MÀ CUOOVJ SỐNG CÓ CÔNG BẰNG!
Trả lờiXóaCảm ơn anh XD ghé thăm chúc anh tuần mới vui nhé.
XóaEm lại viết thế này anh ơi:
Trả lờiXóaMột cần, một giỏ, một bến sông
Bốn bên bờ bãi rộng mênh mông
Trời đất bao la đầy hoa cỏ
Sai, đúng từ nay chẳng bận lòng
Quan trường chật chội người đông đúc
Trên dưới, dọc ngang lắm kẻ trông
Ai ngồi câu cá lòng thanh thản
Câu cả một đời, giỏ đầy - không?
Cảm ơn em anh sẽ hoạ bài này sau nhé. chúc em luôn vui.
XóaViết theo Hương Nguyễn:
Trả lờiXóa*
Tôi vẫn nổi chìm ở bến sông
Bốn bề muỗi vắt nước mênh mông
Người mua kẻ bán toàn hàng lậu
Trốn thuế thất thu chẳng bận lòng
Cổng chính qua viên gây khó dễ
Cửa sau công bộc cứ nhòm trông
Thôi thì ở ẩn ngồi câu cá
Để cuối cuộc đời khỏi trống không....!