THƯ GỬI CAO XANH
Vũ Giang
Tôi muốn vót sợi nắng chiều
nhọn hoắt
Thành mũi tên xé toạc tối xuyên
qua
Như bác sĩ bóc lớp màng phủ
mắt
Cho người ta thoát khỏi cảnh
mù lòa
Lấy mưa trời nhỏ thay giọt
châu sa
Làm sáng lại biết bao ngày
tăm tối
Ta vẫn mong người tham lam
sám hối
Khoét của công sẽ mang tội
ngàn đời
Nhân quả công bằng rồi sẽ đến
ai ơi
Chạy đâu khỏi lưới trời giăng
lồng lộng
Rồi mai đây khắp trần đời
tỉnh mộng
Sẽ phanh thây bao kẻ dối lọc
lừa
Che kín trời sao được mảnh
vải thưa
Bên hàng xóm bao kẻ vừa đền
tội
Hãy tỉnh đi xót thương người
đồng loại
Năm tháng chắt chiu mà no đói
chưa lành
Góp mồ hôi để xây dựng non
xanh
Sao lũ quỷ lại nhẫn thâm đục
khoét
Hỡi “Cao Xanh” người ơi người
có biết
Chúng nhởn nhơ hoài, của bao kẻ
bất lương…???
bài thơ hay quá
Trả lờiXóa