Thứ Tư, 5 tháng 12, 2018

TÊN KHÔNG DẤU



TÊN KHÔNG DẤU
Vũ Giang

Tôi viết mãi một từ
một cái tên không dấu
Một cái tên mà tim tôi neo đậu
đến dại khờ
Để bây giờ mượn bút viết lời thơ
thật thà, ngu dại
Ai đã bảo ?
"trái tim già" không còn khắc khoải
Bởi một từ
không có dấu thành tên...!
Bởi một người
ta mãi nhớ không quên....!

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2018

THƯ GỬI CAO XANH


THƯ GỬI CAO XANH
                   Vũ Giang

Tôi muốn vót sợi nắng chiều nhọn hoắt
Thành mũi tên xé toạc tối xuyên qua
Như bác sĩ bóc lớp màng phủ mắt
Cho người ta thoát khỏi cảnh mù lòa

Lấy mưa trời nhỏ thay giọt châu sa
Làm sáng lại biết bao ngày tăm tối
Ta vẫn mong người tham lam sám hối
Khoét của công sẽ mang tội ngàn đời

Nhân quả công bằng rồi sẽ đến ai ơi
Chạy đâu khỏi lưới trời giăng lồng lộng
Rồi mai đây khắp trần đời tỉnh mộng
Sẽ phanh thây bao kẻ dối lọc lừa

Che kín trời sao được mảnh vải thưa
Bên hàng xóm bao kẻ vừa đền tội
Hãy tỉnh đi xót thương người đồng loại
Năm tháng chắt chiu mà no đói chưa lành

Góp mồ hôi để xây dựng non xanh
Sao lũ quỷ lại nhẫn thâm đục khoét
Hỡi “Cao Xanh” người ơi người có biết
Chúng nhởn nhơ hoài, của bao kẻ bất lương…???

Thứ Tư, 6 tháng 6, 2018

CHIỀU RƠI

CHIỀU RƠI
            Vũ Giang

Và ta đã
hơn một lần xao xuyến
Bến sông xưa
quyến luyến lúc không người
Nghe rì rào
dòng chảy bóng chiều rơi
Làn gió thoảng chao hồn tôi khắc khoải....
Và hôm nay
 một lần quay trở lại
Giọt nắng chiều
 còn vương mãi những ngày xưa.......!

Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2018

HỢP TAN


HỢP TAN
                         Vũ Giang

Anh như là giọt nước
Tan hoà vào đại dương
Em như là giọt sương
Tan hoà trong trời đất

Hợp tan là quy luật
Ngai vàng rồi cũng mất

Chỉ hơi ấm tình người
Ở lại với đời thôi

Sóng tan vào biển khơi
Cười tan đi khó nhọc

Tình tan trong giếng ngọc
Ta tan vào trong nhau

Tan như phép nhiệm màu
Chớ buồn rầu em nhé
Chuyện đời dù dâu bể
Tình mình cần có nhau....!

Thứ Bảy, 3 tháng 2, 2018

CÒN MÃI YÊU THƯƠNG

CÒN MÃI YÊU THƯƠNG
(Tặng em người cô giáo)

Với học trò em hãy luôn cố gắng
San sẻ yêu thương 
truyền kiến thức cho đời
Với gia đình 
một người mẹ tuyệt vời
Với bạn bè ai cũng quý em ơi
Ta sẽ thấy 
cuộc đời này đáng sống
Lúc giao mùa có đôi khi mưa nắng
Qua bão giông
trời lặng gió trong lành
Mỗi khi buồn
em ngó mảng trời xanh
Là sẽ thấy những điềm lành vọng lại
Hãy hồn nhiên
như đang thời con gái
Sống chan hòa 
sẽ còn mãi yêu thương....!
Vũ Giang.


THƯ GỬI LIỆT SĨ

THƯ GỬI
LIỆT SĨ MIỀN ĐÔNG NAM BỘ
Vũ Giang
(Kỉ niệm 70 năm ngày thương binh liệt sĩ)

Muốn gửi đến các anh
Tâm tình của người lính
Lứa tuổi chúng mình
sinh phải thời loạn lạc
Các cậu học trò
sinh ra giữa đồng bằng Bắc Bộ
Huấn luyện trăm ngày rồi cuốc bộ vô Nam
Đi dưới đạn bom
từng đàn tàu bay Mĩ
Chúng muốn Việt Nam trở về thời đồ đá…!
Hàng vạn con đường
phố phường làng xã
Bom chụp bom bi, bom nổ chậm suốt ngày

Để bây giờ
những con người qua cuộc chiến còn đây
Vẫn trăn trở mong mỗi ngày nắng đẹp
Hỡi các chị các anh
hỡi biết bao bà mẹ anh hùng liệt sĩ
 
Máu đã đổ hàng triệu người không còn nữa
Đổi lấy tự do, độc lập hòa bình.
Vui vẻ bằng lòng, chấp nhận hy sinh
Cho đất nước dân tộc mình hạnh phúc.

Nhớ mảnh đất Tây Ninh khi xưa cằn cỗi
Thượng nguồn sông Sài Gòn anh em mình từng lội
Bơi qua sông sang nước bạn mua hàng.
Chiếc xe đạp thồ, khẩu súng trường và những tư trang
Chất trên những cây tre khô bơi ngang dòng chảy xiết.

Sau hòa bình khúc sông này anh có biết? 
Đến hôm nay được chặn lại rồi
Là công trình thủy lợi Dầu Tiếng đó anh ơi
Nơi ấy ngày xưa anh đào giếng sâu hai mươi mét.
Nay nước về tưới khắp ruộng đồng
Nước tưới tiêu cả hệ thống kênh Đông.
Xưa một vụ, nay cấy trồng ba bốn vụ

Núi bà Đen chiến tranh giành nhau từng tấc đất
Nay trở thành khu du lịch khang trang.
Những địa danh xưa: cầu Sình, xóm Rớt, suối Thôn.
 
Lộ cây Trường, ấp Dinh Điền ngày ấy.
 
Cứ ông Bầu, Bẩy Cà, Sáu Lớn, trảng Xích,Trảng Bom
Hôm nay:
Trở thành khu công nghiệp có trăm ngàn lao động.

Ước gì đến giờ này các anh chị mình còn sống
Cùng chung vui mừng đất nước hồi sinh.
Nhớ năm xưa đơn vị của chúng mình
Vào Phước Long tỉnh đầu tiên kéo cờ giải phóng.
Một vùng quê trù phú của Miền Đông
Qua suối Mã Đà mở đường rừng tiến thẳng hướngĐông.
Bắc cầu phao cho xe tăng  mình chạy qua sông (Sông đồng Nai)
 
đơn vị hành quân sang chi khu Định Quán.

Khu ấy bây giờ là thủy điện Trị An
Cầu cũ La Ngà đã chìm sâu trong nước
Có đồng đội mình còn nằm dưới đáy hồ
Những người còn vẫn trăn trở âu lo
Đi tìm kiếm cốt xương người đã mất.
Mong anh chị hãy yên lòng nơi chín suối.
Vạn đời sau nguyện nhớ mãi ơn người.

Không bao lâu nữa ở trên đời
Những người đã qua chiến tranh
Cũng sẽ mãi không còn nơi trần thế.
Và rồi đây dải đất Việt Nam nhỏ bé
Có những cháu con dòng dõi Lạc Hồng
Sẽ làm lên kì tích tuyệt vời xây dựng non sông.

Những linh hồn còn quanh quẩn bến sông,
 
cầu Rạch Chiếc.
Những vong linh nơi rừng Sác Cần Giờ
Vẫn tin rằng khi độc lập tự do
Không còn kẻ tham lam đứng trong hàng ngũ Đảng.

Ngọn lửa sẽ bừng lên dưới Đảng Kỳ rực sáng.
Thiêu rụi đi bao kẻ sống lọc lừa
Thu vén cho riêng mình, không nghĩ tới ngày xưa!

 Sáng  ăn chơi nơi Hà thành tráng lệ
Chiều chơi golf nơi Bà Rịa Long Thành
Đừng buồn nhé các anh
Đó là mảng hôi tanh bám bên thành xã hội.

Tắt lửa chiến tranh hơn bốn chục năm rồi.
Ta vững vàng đang trên đường đi tới
Sẽ làm tốt hơn cho cuộc sống mới hôm nay.
Để yên lòng liệt sĩ đã nằm xuống đất này.
Vui bất tận sau những ngày nắng lửa !
Sài Gòn 17/7/2017


Hình ảnh nghĩa trang đồi 82 Tân Biên Tây Ninh

NGHE EM HÁT

Nghe em hát 
  Vũ Giang

Từ ngày xưa anh đã nghe em hát
Điệu dân ca, điệp khúc lý qua cầu
Có một thời ta được nắm tay nhau
Em e ấp đứng sau giàn hoa giấy
Hai đứa mình, xa nhau từ ngày ấy
Khói lửa chiến trường
hai đứa bặt tin nhau

Tuổi trăng tròn 
rồi cũng bước qua mau

Em thắp nén nhang
 khấn vái nguyện cầu

Anh thiêng lắm 
âm dương 
đôi đường 
cách biệt...

Em theo chồng vào những ngày giáp tết
Cây nẩy được nhánh mầm
 sao héo hắt một lời yêu

Ngày đầu Đông, năm Ất Mão cuối chiều
Từ cõi chết anh trở về đứng lặng


Bên giàn hoa giấy
giữa đêm dài thanh vắng
Anh lại được nghe em hát ru con 
 Vẫn điệu lý  qua cầu

Ôi tiếng hát ngọt ngào 
Ta muốn gửi sang nhau

Em có biết.... 
 đời là như thế

Anh và em 
có duyên mà không nợ

Sẽ chẳng bao giờ......
       mình được ở bên nhau.....