Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

NHÂN NGÀY GIỖ MẸ ĐĂNG LẠI NHỮNG BÀI VIẾT VỀ MẸ



THƯ GỬI MẸ
Viết nhân ngày lễ Vu Lan Nhâm Thìn 2012
        (song thất lục bát)
                                       Vũ Ngọc Giang
Đã gần bốn năm rồi mẹ nhỉ
Mẹ tìm về yên nghỉ nơi xa
Giờ còn đơn lẻ bóng cha
Quẩn quanh vẫn ở ngôi nhà mình xưa.
Mẹ sớm tối dầm mưa dãi nắng
Suốt cuộc đời mẹ chẳng trách than
Mẹ chưa có buổi an nhàn
Lo toan cơm áo cơ hàn mẹ ơi!
Mùa đông lạnh tê người giá buốt
Mẹ ân cần dõi bước chân con
Rét nhiều mẹ trải ổ rơm
Đói thì khoai sắn thay cơm mỗi ngày.
Bóng hình mẹ còn đây mãi mãi
Nhắc con về gặp lại ngày xưa
Quê mình nước mặn đồng chua
Qua sông bằng cái cầu dừa bắc ngang!
Vui nghĩa xóm tình làng sớm tối
Với họ hàng ngoại nội gần xa
Ở đây nhà sát vách nhà
Bức tường ngăn cách vời xa xóm làng!
Tình Mẫu Tử hơn vàng cao cả
Thế mà giờ hai ngả hai nơi
Vu Lan con gửi mấy lời
Cầu mong mẹ mãi thảnh thơi suối vàng!
Dù cho có gian nan vất vả
Nguyện giữ gìn danh giá Gia Phong
Khi vui con cháu vui cùng
Khi buồn tất cả đồng lòng sẻ chia...!
                               Rằm tháng bẩy năm Nhâm Thìn
------------------------------------------------------------



CỦA MẸ  ĐỂ DÀNH
(Viết trong mùa Lễ Vu Lan năm Canh Dần)



                    Vũ Ngọc Giang

Từ ngày tôi còn bé.
Nghe mẹ tôi kể rằng
Phải buôn bán tảo tần.
Từ buồng cau nải chuối
Gánh lá chè mẹ hái .
Từ củ tỏi củ hành
Gom góp bốn năm năm.
Chưa chẵn ngàn đồng bạc

Nhà quê ra tỉnh lẻ.
Hai mươi cây đường dài
Ba giờ sáng thức dậy.
Đi bộ mình mẹ thôi
Bẩy giờ là đến nơi
Hiệp Thành tiệm vàng lớn
Mua một đôi khuyên tai.
Hai đồng rưỡi vàng ròng
Vào tháng tám năm tư
(1954)
Quê tôi chưa giải phóng

Năm tôi vào lớp bẩy
Mẹ lấy con dao quai
Cắt sợi chỉ trên tai
Tháo đôi khuyên đem bán
Mua cho con xe đạp
Hiệu Phượng Hoàng xích hộp
Tôi mừng rơi nước mắt
Cả lớp bốn mươi người
Chỉ mình tôi đạp xe.
Oai hơn ngồi xế hộp
Trường quê tôi xa lắm
 Bốn cây số đường làng
Bạn nào được quá giang
Còn mừng hơn tôi nữa

Rời mái trường phổ thông
Tôi lên đường tòng quân
Vào đến vùng đạn lửa.
 Mẹ tưởng không còn nữa
Đứa con lớn của mình
Rằm tháng bảy hàng năm
Cầu cho tôi siêu thoát
Về đến miền cực lạc
Bao đêm dài trằn trọc
Mẹ ngóng trời phương Nam

Ngày tắt lửa chiến tranh
Cả nước được thanh bình
Tôi như cục vàng ròng
 Lao về vòng tay mẹ
Còn gì quý hơn thế.
 Con mẹ vẫn nguyên lành
Qua lửa đạn chiến tranh
 Hôm nay về với mẹ

Rồi tháng ngày sau đó.
 Với đồng lương ít ỏi
Hàng tháng con để dành
Gửi cha mẹ tiêu dùng
Để không còn phải đói
 Mẹ ăn dè hạt tiện
Không dám mua thịt cá
 Chỉ rau mắm dưa hành
Mẹ lại cất để dành
Mỗi năm mua nửa chỉ

Mẹ tôi!  không biết chữ
Nghĩ! thương bảy đứa con
Gom bảy chỉ vàng ròng
Quấn trong người mẹ giữ
Như thể là đốt ruột.
Mẹ cắt ra để dành....
Gửi tặng lại con mình
Khi mẹ không còn nữa
Các con không hề biết
Mẹ chẳng kể bao giờ

Khi mẹ đã đi xa
Lục tìm trong đáy tủ
Thấy một gói màu đỏ
Mở ra bảy chỉ vàng
Các con mẹ ngỡ ngàng
Bảy anh em cùng khóc
Cả cuộc đời khó nhọc
Mẹ chỉ sống vì con
Mong con được vuông tròn
Mong cháu mình hiếu thảo

Hôm nay rằm tháng bảy
Trước vong linh ông bà
Vong linh mẹ nơi xa
Thắp nén nhang con tạ
Mẹ ơi ! hãy yên lòng
Dù trời cao lồng lộng
Ôm trái đất vào trong
 Dù Biển rộng mênh mông
Không sánh bằng lòng Mẹ!

Tôi viết những dòng này
Xin nhắn gửi một nhời
Hạnh phúc cho những người
Còn trong vòng tay mẹ
Còn được nghe mẹ kể.
Trên vạn nẻo đường đời
Trong trọn cả kiếp người
Chỉ một người là Mẹ!

                                      Sài gòn 8/2010
-------------------------------------

Mẹ Tôi
     
Vũ Ngọc Giang 
Viết mừng sinh nhật mẹ 2003 
                         
Mồ côi cả mẹ lẫn cha
Chị em  trong nhà đùm bọc lẫn nhau
Nhà nghèo thiếu trước hụt sau
Ngồi  nghe mẹ kể mà đau quặn lòng
Bạc tiền không có một đồng
Chị em côi cút vừa đông vừa nghèo
Đi ở  cắt cỏ băm bèo
Ngày công đổi lấy một hào mua xôi
Bát cơm đổi bát mồ hôi
Mười bốn  tuổi đời về với cha con
Dẫn theo cậu út đi kèm
Chỉ mong  có việc  để  làm đủ ăn
Tảo tần  chăm chỉ siêng năng
Công việc nhọc nhằn không quản ngày đêm
Bấy giờ xóm dưới làng trên
Tây về xây bốt xây đồn trên cao
Bắt dân không sót người nào
Đi phu gánh gạch lên cao xây đồn
Nằm trong bụng mẹ là con
Biết gì năm tháng  ngày còn đánh Tây
Mẹ kể ! tháng tháng ngày ngày
Gánh  gồng  đi mấy chục cây là thường
May mà  trời nhủ lòng  thương
Anh em bảy đứa tìm đường đi ra
Mẹ về tiếp nhận việc  bà   
Chăm lo thu vén cho nhà ấm êm
Quê nhà họp chợ từng phiên
Không xuống ruộng cấy thì lên hái chè
Chợ phiên mẹ vẫn mua quà
Khi thì bánh đúc, bánh đa, quả bòng *
Chắt chiu  cóp nhặt  từng đồng
Áo rách mẹ mặc áo lành cho con
Nhuộm vải bằng củ nâu non
Đem nhúng xuống bùn cho nó bền  hơn
Nuôi con sớm lửa tối đèn
Mẹ mong từng đứa các con lên người
Gần tám mươi  mẹ mới cười
Cháu  con thành đạt cuộc đời mẹ vui
Bây giờ tuổi đã già rồi
Cầu mong mẹ khỏe sống đời với con

                            Tp Hồ Chí Minh 11/ 2003                                                                                  
* Quả bưởi tiến Hài Dương

12 nhận xét:

  1. Tâm hương gửi đến Mẹ anh
    Cầu mong Mẹ đến an nhiên cỏi trời
    Độ cho con cháu cả đời
    Nên danh , nên phận rạng ngời họ ta...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em gái đường xa
      Đã gửi đến nhà một nén tâm nhang
      Mẹ cười ở chốn thiên đàng
      Khen cô bạn của Vũ Giang tuyệt vời !

      Xóa
  2. Những bài thơ viết về mẹ của bác thật xúc động, tình mẹ thật vĩ đại bác nhỉ vì vậy mà có câu " ngôn ngũ trần gian là túi rách - đựng sao đầy hai tiếng mẹ yêu"
    Chúc bác luôn khỏe và an lạc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Các bà mẹ của chúng ta ai cũng như vậy em nhỉ? Mẹ chỉ mog con cháu ngoan hiền hiếu thảo, thương lẫn nhau và thương mọi người. Chúc mẹ con bà cháu vui nhé.

      Xóa
  3. Thơ viết về mẹ của anh thật xúc động lòng người! Chia sẻ cùng anh về nỗi nhơ thương mẹ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Như Mai anh cầu mong cho em sớm tìm lại được mẹ.

      Xóa
  4. Anh viết về mẹ làm em lại nhớ mẹ em...
    Cầu mong các mẹ an lành nơi xa vắng , anh Gianh nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. MẸ ANH VÀ MẸ EM
      Vũ Giang tặng Hạt Cát

      Mẹ anh và mẹ em
      Mẹ của toàn nhân loại
      Đều giống nhau em à
      Khi tuổi mẹ đã già
      Mắt mờ tóc bạc phơ
      Vẫn mong ngóng từng giờ
      Các con về thăm mẹ

      Ta thường nghe mẹ kể
      Ngày xưa cũng một thời
      Mẹ cũng như bao người
      Đẹp xinh thời con gái

      Khi tuổi già bước lại
      Bao nhựa sống trong đời
      Truyền sang con hết rồi
      Mẹ cười khi con vui

      Mái tóc dài mẹ ơi
      Phơi mưa nắng buị đời
      Giờ trắng như mây trời
      Xa xôi hình bóng mẹ

      Mùa Vu Lan tháng bảy
      Từ trong tận đáy lòng
      Con chọn một bông hồng
      Cài lên con ơn mẹ !

      Chúc mẹ luôn mạnh khoẻ
      Vui cùng cháu trong nhà
      Tuổi già thấy khoẻ ra
      Ngàn yêu thương quý mến

      Giờ mẹ đi xa vắng
      Bông hồng trắng con cài
      Mong ở cõi thiên thai
      Mẹ vẫn cười âu yếm

      Con lại ngồi bàn phím
      Thăm hỏi hết mọi người
      Chúc cuộc sống vui tươi
      Cho tình người đẹp nhất

      Cuộc đời này ngắn thật
      Không so đo được mất
      Ghét ai ghét nhì thôi
      Không ghét người nào nhất....

      Ghét xong con lại cười
      Cầu hết thảy mọi người
      Cho cuộc đời luôn vui
      Trẻ trung tươi tắn mãi

      Cháu con đều hiếu thảo
      Con mẹ vẫn tuyệt vời
      Yêu mẹ nhất trên đời
      Mẹ hiền kính yêu ơi....!

      Xóa
  5. CHÚC ANH VŨ GIANG VÀ GIA ĐÌNH MỘT NĂM MỚI DỒI DÀO SỨC KHỎE,VUI VẺ, HẠNH PHÚC,MAY MẮN VÀ BÌNH AN !

    Trả lờiXóa
  6. Bước chân bà đã mỏi
    Trên vạn nẻo đường đời
    Bà bước vào thiên cổ
    Để lại ngàn yêu thương.

    Bố ạ

    Trả lờiXóa
  7. MT cũng vừa mất Mẹ, đọc mấy bài thơ của anh rất cảm xúc, MT gởi vào đây bài Tiễn Mẹ của mình. Xin chia sẻ với anh!

    Kính tiễn Hương Hồn Mẹ

    Khăn tang trắng, nhuộm bầu trời hoang lạnh
    Mẹ mất rồi! Con trẻ biết tìm đâu?
    Trong lòng con chất chứa nỗi thương sầu,
    Sự hụt hẫng phủ vây hồn trống vắng!

    Giọt lệ tủi dâng trào môi mặn đắng…
    Mẹ mất rồi! Con trẻ biết tìm đâu?
    Trách Hóa Công sao lại quá cơ cầu
    Đã sum họp! Sao bày tuồng ly biệt?

    Tâm trỉu nặng bi thương và nuối tiếc
    Mẹ mất rồi! Con trẻ biết tìm đâu?
    Chia ly kia ai đắp lũy xây lầu?
    Muốn phá bỏ thành sầu càng miên viễn.

    Di ảnh Mẹ đang rạng ngời hiển hiện
    Mà với con sao cách biệt muôn trùng?
    Sắc thương hờn ảm đạm cả không trung
    Là sự thật? Không phải là mơ ảo!

    Là Phật tử, con thấm nhuần lẽ đạo
    Sao vẫn buồn nhói buốt dạ Mẹ ơi!
    Khổ phân ly có sẳn tự bao đời
    Thành – Trụ - Hoại nỗi đau từ muôn kiếp!

    Xoay chuyển mãi để nghe hờn tan hiệp
    Lệ nghẹn ngào con tiễn Mẹ đi xa
    Từ hôm nay trong cảnh giới Ta Bà
    Con thật sự sống cảnh đời côi cút.

    Con thật sự mất đi nguồn hạnh phúc
    Có Mẹ yêu kề cạnh ở trong đời
    Cả tâm hồn lạc lõng đến chơi vơi
    Nghe trống trải không có gì bù đắp.

    Con khắc khoải giữa cô đơn tràn ngập
    Mà quên câu: “ Vạn vật tính vô thường”.
    Phước gieo trồng là nguồn vốn tư lương
    Mẹ nay hẳn an nhàn nơi cõi Phật.

    Vui giải thoát chính là vui chân thật
    Mong Mẹ về chốn Cực Lạc bình yên
    Được nghĩ ngơi hưởng sữa Pháp cơm Thiền
    Không hệ lụy đến dòng đời sanh tử.

    Chốn Tịnh Độ tiến tu cùng bạn lữ
    Không ưu phiền tâm trí nhẹ thảnh thơi
    Khỏi bệnh đau hành hạ xác thân Người
    Đài sen báu trang nghiêm màu tự tại.

    4-6-2013

    Bảo Minh Trang

    Trả lờiXóa
  8. Bài thơ về mẹ chú viết hay và xúc động quá! Xin thành kính thắp một nén tâm nhang trước vong lịnh Mẹ! Mong rằng những ai còn mẹ đừng để mẹ buồn!

    Trả lờiXóa

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]