Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

Tôi Đã Khóc


TÔI ĐÃ KHÓC
Vũ Giang
(Thân tặng đội ngũ thầy thuốc  áo trắng và  những người tuyến đầu chống dịch Covid)
                                                                                                                                                                                        Ngày xưa trong chiến tranh
Lời người lính dặn rằng, nếu anh không về
Em và gia đình ở lại miền quê, nhìn trời Phương Nam gửi nhớ về nơi ấy

Chiến tranh qua rồi tưởng không còn cảnh ấy, mà giờ đây lại thấy giữa thời bình.
Người lính bây giờ chấp nhận hy sinh, vì lời thề “Hippocrates” mà mình đã nguyện.

Vợ nhắn cho chồng, con nhắn cho cha
Hãy yên tâm cứ việc ở trong nhà, để cho em và mọi người ra trận.
Cả tháng nay anh không về, không may anh nhiễm bệnh
Em và gia đình xin đừng có đến thăm
Kẻ thù này chúng ra sức hoành hành, không cẩn thận cả nhà mình phơi nhiễm
Cả hành tinh này bị kẻ thù xâm chiếm, mỗi ngày nghe đau điếng nhói con tim
Có ai ngờ nước Ý bình yên, thế mà nay mỗi ngày  ngàn người ly biệt.
Có ai ngờ nước Mĩ giàu hơn hết, mà bây giờ thiếu từng chiếc khẩu trang…
Thật đau lòng có những nước Acean… có bác sĩ lấy bao rác bọc làm đồ bảo hộ
Thấy thương người áo trắng quá người ơi…. nơi tuyến đầu trận chiến vẫn chưa nguôi

Quân đội ta quân đội anh hùng, ngày đêm vẫn khoanh vùng dập dịch
Gian khó không sờn lo cho bà con cách ly tốt nhất, toàn dân đoàn kết covid sẽ bị đầy lùi.

Xin cảm ơn người cầm lái tuyệt vời, cả hệ thống thức dưới trời chiến đấu.
Kinh tế phải hy sinh để cứu sống dân lành.
 Nơi tuyến đầu nếu ai phải hy sinh
Xin Tổ quốc hãy phong tặng anh hùng liệt sĩ,
 Xin triệu lần cảm ơn người chiến sĩ, đi cứu người vì đất nước quên thân...
Sài gòn chủ nhật 29/3/2020






1 nhận xét:

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]